Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

CON CHỈ XIN ĐƯỢC LÀM DẤU THANH GIÁ!

Được tin Bác mất.
Nhiều bạn bè đăng Ava của bác, đau buồn, nuối tiếc vì sự ra đi của Bác...

Về thăm nhà Bác tháng 7 năm ngoái, và đó là lần đầu tiên con dùng cách xưng hô "Bác". Ko phải vì con coi Bác là người cha già dân tộc như cách cả nước gọi "Bác Hồ". Cũng ko phải là cách xưng hô tôn trọng dành cho người lớn tuổi hơn bố. Chỉ là vì cô bé Thu, phóng viên du lịch VCTV cứ gọi bác là Bác Giáp nên con cũng gọi theo là như vậy. Con không đặt câu hỏi vì sao và cũng ko kiếm tìm cho mình một cách xưng hô khác.

Con cũng ko để ý và tìm hiểu thông tin nhiều về Bác. Con vốn là ích kỉ, nhỏ bé, mụ mị. Chưa làm tròn trách nhiệm với bản thân, với gia đình, chứ chưa nói gì đến với xã hội hay đất nước. Con vẫn đang quanh quẩn "Giấc mơ con đè nát cuộc đời con", còn vui vẻ với ăn uống, ngủ, đi chơi. Con còn ko biết tên của chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội... cho đến khi cách đây 2 tháng con chính thức tìm hiểu.

Như vậy có đáng buồn ko ạ? Đáng buồn cho con? Tất cả những gì con biết về Bác là:
- Bác quê ở Quảng Bình, Bác là vị Đại tướng duy nhất của Việt Nam (?). Trước có ai đó đã từng hỏi Bác Hồ "Việt Nam lấy cơ sở nào để phong cấp?" vì cấp Đại tướng của Bác rất cao. Bác Hồ trả lời "Đánh cấp nào chúng tôi phong cấp đó". Vì Bác đã đánh thắng cấp Đại Tướng của Pháp nên Bác xứng đáng được phong làm Đại tướng.
- Bác là người lãnh đạo cuộc kháng chiến Điện Biên Phủ thành công. Và chiến thắng này đã có tầm ảnh hưởng trên toàn thế giới. Là động lực để hàng chục nước Đông Âu là thuộc địa của Pháp (?) đứng lên kháng chiến dành lại chủ quyền.
Hết!

Con chỉ biết về Bác có như vậy. Đến thăm nhà Bác, con cũng ko đi theo Hướng dẫn viên để nghe kể về tiểu sử cuộc đời của Bác. (hoặc giả con nghe ít nhiều và con đã quên). Con chỉ chụp ảnh, chạy ra vườn ngó ngiêng cây na (trong khi những người cùng đoàn ngó ngiêng cây khế) và con may mắn hơn khi vừa đụng vào quả na, thì nó chín và rụng luôn trong lòng bàn tay.

Hôm nay Bác mất!

Con không đăng ảnh Bác, ko để ava của Bác. Con không làm được như thế vì con chưa đủ hiểu về Bác. Con chưa đủ hiểu để cúi đầu lặng câm trước sự ra đi của Người. Vì con biết rằng con có làm như thế, có để ava hay đăng hình Bác, thì ngày mai con cũng quên đi sự buồn lòng và tiếc nuối này. Con cũng ko làm được gì hơn cho Tổ quốc. Con vẫn quanh quẩn “Giấc mơ con đè nát cuộc đời con”…

Con chỉ xin được làm dấu Thánh giá! Như con vẫn luôn làm thế khi được tin một ai đó qua đời, thậm chí chỉ là 1 đám tang gặp trên đường!..


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét